Ke ve nguoi me than yeu cua em - Đề bài: Em hãy viết một bài văn ngắn kể về người mẹ thân yêu của em.
“Mẹ ” một tiếng nói đơn sơ nhưng sao tha thiết thế !
Quả thật đúng như vậy! mẹ là người đã sinh ra em, nuôi lớn em cho đến tận bây giờ, đối với em mẹ là người tuyệt vời nhất.
Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, cái tuổi đã qua thời thanh xuân nhưng trông mẹ vẫn rất đẹp. Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da của mẹ dám nắng, vì sao ư ? vì mẹ là một người nông dân, quanh năm mẹ tảo tần bên ruộng đồng, mẹ chăm lo chô từng nhánh mạ, từng hạt lúa để góp phần tạo cuộc sống ấm. Thời gian thấm thoát trôi qua, em chợt nhìn lại, mái tóc mẹ đã bạc đi nhiều ! mỗi lần nhổ tóc bạc cho mẹ, lòng em lại đau nhói vì em biết rằng, bao nhiêu sợi tóc bạc là bấy nhiêu sự lo toan, chăm sóc của mẹ cho gia đình. Mẹ có khuôn mặt hình trái soan, nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt bồ câu đen láy, ẩn chứa trong đôi mắt ấy là cả một biển trời yêu thương. Cặp lông mày hình cánh cung, ôm gọn lấy đôi mắt hiền dịu, mẹ có đôi môi đỏ tươi, mối khi mẹ cười, mọi phiền muộn như tan biến. Mỗi khi en gặp khó khăn, gặp nụ cười của mẹ, nó như nguồn động lực giúp em vững bước vượt qua. Dù thời đại đã thay đổi nhiều nhưng mẹ em thì không. Mẹ không đánh son phấn, không đi giày cao gót, không mặc những quần áo xa xỉ, quá đắt tiền, mẹ vấn bình dị như ngày nào. Mỗi lần em hỏi mẹ “Mẹ ơi sao mẹ không sắm đồ diện như cô thoa, cô thuỷ ạ? ”. Mẹ chỉ mỉm cười và nói với em: “Mẹ không cần diện, chỉ cần được sống hạnh phúc bên các con và bố là đủ rồi !”. Lúc ấy sao em thấy mẹ đẹp thế ! Mẹ đẹp không những về bên ngoài mà còn đẹp cả về tâm hồn, về tấm lòng.
Mẹ hết lòng chăm lo cho gia đình . Mẹ luôn dạy em những điều hay lẽ phải, mẹ dạy em phải biết chăm chỉ học tập, rèn luyện đạo đức tốt để không phụ lòng cha, mẹ, ông, bà và thầy cô. Sau khi ăn cơm xong, mẹ lại dạy em học bài, tuy không phải là cô giáo nhưng tất cả những bài tập nâng cao mẹ đều giải được. Nghe các cô bác bạn của mẹ kể lại, ngày xưa mẹ học giỏi lắm, không những vậy mà mẹ còn hát hay, là một cán bộ lớp vô cùng mẫu mực nữa! Mẹ là người rất tâm lí. Mẹ thường kể cho em nghe những câu chuyện về tuổi học trò, những kinh nghiệm quý báu mà mẹ đã trải qua. Mỗi tối chủ nhật, cả nhà em lại sum vầy bên nhau để nói chuyện, thưởng thức những món ăn do bàn tay khéo léo của mẹ chế biến, những lúc như vậy em lại cảm thấy mình thật hạnh phúc vì có người mẹ tuyệt vời đến vậy! Mẹ còn là một người con dâu hiếu thảo, mẹ chăm lo, giặt giũ cho ông bà. Đối với hàng xóm, mẹ tận tình giúp đỡ khi họ gặp khó khăn, mẹ là người hoà giải khi họ có xích mích. Mẹ được mọi người yêu quý và phong cho danh hiệu “ Người đàn bà của hoà bình”. Em nhớ lần ấy, em được nhà trường cử đi thi học sinh giỏi cấp huyện. Em đã chuẩn bị rất kỹ cho kỳ thi, thế nhưng cuối cùng em lại không giải được. Trong lòng thất vọng tràn trề, tối hôm ấy, em đóng cửa một mình trong phòng, ngồi khóc thút thít. Mẹ đẩy cửa bước vào, nhẹ nhàng ngồi cạnh em, rồi nói: “Con đừng khóc, có thất bại thì mới có thành công, chỉ cần con cố gắng, điều con mong muốn sẽ thành sự thật”. Mẹ nói rồi đưa tay lên lau nước mắt cho em, bàn tay mẹ khô ráp nhưng em thấy sao nó ấm áp thế. Như hiểu ra lời nói của mẹ, em đưa tay lên ôm mẹ rồi nói trong tiếng nấc: “ Mẹ ơi, con hiểu rồi, con xin lỗi mẹ”. Mẹ và em nhìn nhau mỉm cười, ánh mắt mẹ âu yếm như tiếp thêm sức mạnh cho em, em thầm nhủ trong lòng: “ Nhất định mình sẽ thành công”.
Mẹ của em là như thế đó! Giờ đây, khi đã lớn khôn em mới hiểu hết nỗi lòng của mẹ. “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm”!
Home
»
bai van ke ve me
»
ke ve me
»
ke ve me cua em
»
ke ve me lop 6
»
ke ve nguoi me than yeu cua em
»
van lop 6
» Kể về người mẹ thân yêu của em
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
great
ReplyDelete